circle
Cộng đồng

Hiểu về chữa lành

Thu Thủy Nguyễn
3 phút

“Chữa lành” là thuật ngữ nói về sự an lành trọn vẹn của một người bao gồm cả cơ thể - tâm trí - tinh thần như một thể thống nhất và trọn vẹn.' Chữa lành khác với chữa bệnh - khi một căn bệnh được chữa khỏi và có thể sẽ không tái phát. Quá trình chữa lành có thể diễn ra theo cả hai hướng: trong giai đoạn phục hồi mạnh mẽ, và cả khi đang suy yếu về thể chất. Sự chữa lành tuyệt vời cũng có thể diễn ra ở những người đang giai đoạn cuối đời. - Michael Lerner, chủ tịch, Commonweal, đồng sáng lập Healing Circles Global -

Nếu như trước đây từ “chữa lành” (healing) gắn với những hệ thống văn hóa và tư tưởng cổ xưa của các dân tộc bản địa, một nhóm nhỏ những người theo một tôn giáo, niềm tin tâm linh, giáo phái nào đó, thì ngày nay, từ “chữa lành” được sử dụng rộng rãi trong giới trẻ, được cho là hồi sinh từ phong trào New Age ở Mĩ những năm 40-90. Làn sóng “chữa lành” hồi sinh mạnh mẽ sau những cuộc chiến tranh thế giới và nhu cầu của người trẻ quay về lối sống thuận tự nhiên. Thuật ngữ chữa lành (healing) những năm gần đây nhận được sự quan tâm và nghiên cứu sâu sắc hơn của các nhà khoa học phương Tây nhằm “giải mã” những truyền thống cổ xưa, thống nhất góc nhìn cổ đại và hiện đại trong bức tranh tổng thể chăm sóc và nuôi dưỡng con người trọn vẹn. 


Theo TS. Tâm lý học Linda Calson, thông thường, “chữa bệnh” là việc loại bỏ bệnh tật ra khỏi cơ thể. Còn “chữa lành” là thuật ngữ nói về sự an lành của toàn bộ cơ thể bao gồm cả thân - tâm - trí như một thể thống nhất, không tách rời.

Bệnh tật có thể được chữa khỏi nhưng vẫn chưa được chữa lành nếu người bệnh vẫn bị trầm cảm, lo lắng hoặc cảm thấy bị mất mát hay mất kết nối với chính mình và thế giới xung quanh. Ngược lại, một người có thể được chữa lành ngay cả khi bệnh tật của họ vẫn chưa được “chữa khỏi” bằng các phương pháp trị liệu y học. (Trích cuốn: Giải phóng Ung thư bằng Sức mạnh Tâm trí).


Hành trình tự chữa lành bao gồm: 

  • Việc học cách thay đổi những thói quen không lành mạnh/không phù hợp trong cách chúng ta nhìn, phản ứng và hành xử
  • Hành trình học tập suốt đời với sự hỗ trợ của trí tuệ, đạo đức và thiền tập
  • Việc học hỏi các khái niệm mới, định nghĩa lại các khái niệm cũ, phản tư và chiêm nghiệm
  • Một động lực nội tại tích cực 
  • Nền tảng cộng đồng như người hướng dẫn, hình mẫu, truyền thống và cả mạng lưới những người cũng đang học hỏi như mình. 


Khi gặp gỡ nhóm người bệnh ung thư đầu tiên đến với chúng tôi, phần lớn mọi người mang một vẻ mặt lo âu, căng thẳng, đượm buồn và sự nghi ngờ trong một cơ thể đau nhức và mệt mỏi. Mọi cử chỉ đều ngượng ngùng, mọi chia sẻ đều rụt rè, mọi tiếng nói đều nhỏ bé. Qua mỗi tuần gặp nhau ở trong vòng tròn chia sẻ kết hợp các bài tập thiền chánh niệm, tôi chứng kiến những cơ mặt ấy dần giãn ra, những nụ cười xuất hiện nhiều hơn, rạng rỡ hơn. Và rồi mọi người hát, mọi người múa, bất chấp những niềm tin giới hạn trước đây rằng mình “không thể làm được”. Nhìn những nụ cười hạnh phúc đó, tôi thật sự cảm nhận được như thế nào là “chữa lành” khi có thể nhìn họ, họ nhìn chính mình, và chúng tôi nhìn nhau với đầy đủ vui buồn, hạnh phúc, khổ đau đơn thuần của một con người, mà không gắn nhãn là “bệnh nhân ung thư” hay là “người giúp đỡ”, chúng tôi chỉ là những con người đang lắng nghe, chia sẻ khổ đau và hạnh phúc cho nhau. 

“Cô đến với lớp vì mục đích cải thiện sức khỏe. Sau 8 tuần thấy tâm thức nhẹ nhàng, thoải mái, cảm thấy sống yêu đời hơn, yêu bản thân hơn, quan tâm đến bản thân nhiều hơn, cảm thấy được chia sẻ, cải thiện cả về tinh thần, thể chất…”  cô Bình, Hà Nội chia sẻ. 

“Chị cảm thấy rất tốt, khóa học vui vẻ, tinh thần được nâng lên rất nhiều. Có thời gian chị như trầm cảm í, mà tiếp xúc, giao tiếp với mọi người, thấy tâm mình được mở ra…”  chị Mai tâm sự. 

Trong một hành trình khác, Trân, cô gái trẻ tham gia một retreat trong lòng thiên nhiên  ngày của chúng tôi, đến với sự khép mình, ít nói chuyện, ít giao tiếp với mọi người, rất ít khi chia sẻ và chỉ cất lời khi “check-in” đầu giờ hoặc “check-out” cuối giờ. Suốt 3 ngày đầu cô gần như chỉ quan sát, lắng nghe chia sẻ của mọi người trong vòng tròn, viết, và tự chiêm nghiệm cho bản thân. Đến ngày thứ 4, tôi được chứng kiến gương mặt ấy giãn ra, những nụ cười rạng rỡ, và em bắt đầu cười đùa, bắt đầu chia sẻ. Cuối retreat, em đọc cho chúng tôi nghe bài thơ “thu hoạch” cả hành trình này của em, kèm theo một câu nói mà tôi nhớ mãi: “Em muốn nói rằng em đã được CHỮA LÀNH sau khóa học này”. Lúc đó như có một luồng điện nào đó chạy dọc toàn bộ cơ thể, và tôi rớm nước mắt, cảm thấy con tim mình rung động. 

Tôi nhớ Thầy tôi từng nói, chữa lành cũng là một hạt giống, và nó có sẵn ở bên trong mỗi người. Tôi tin rằng, khi được đặt đúng nơi, đúng thời điểm, hạt giống đó sẽ được tưới nước đầy đủ và nảy mầm, nở hoa. Vòng tròn là một nơi như vậy, nơi nuôi dưỡng hạt giống chữa lành bên trong mỗi người trong lòng cộng đồng. 

circle

Nhận bản tin hàng tháng và các tài nguyên hữu ích từ Tròn Lành